Mẹ Tiền đanh mặt: “Thiến Thiến, cháu lại chạy đến bờ sông xem người ta câu cá có phải không? Không phải đã nói là không được đi vào ban đêm sao? Bên bờ sông không có lan can, nếu chẳng may ngã xuống đó, chạy đi cứu cháu cũng cứu không kịp.”
Thiến Thiến ngoan ngoãn cúi đầu nghe làm bà Tiền muốn giận cũng không nỡ. Bây giờ bên sông luôn có công nhân câu cá vào ban đêm, những đứa trẻ này thích tụ tập lại xem, những đứa lớn còn đỡ, thậm chí cả đứa bốn, năm tuổi cũng chạy theo xem náo nhiệt.
Tôn Đại Bảo chớp chớp đôi mắt to với vẻ mặt ngây thơ. Thiến Thiến canh bà ngoại không nhìn thấy thì quay lại nhe răng gừ với cái đầu hói nhỏ của cậu nhóc, đều tại nhóc nhiều chuyện hết đấy!
Mẹ Tiền nhận hai mao từ tay Tôn Đại Bảo, dùng thìa múc một quả trứng kho cho nhóc, để vào cái chén nhỏ mà nhóc đang cầm, còn thêm cho nhóc nửa vá nước thịt kho.
“Cầm cho chắc kẻo đổ ra ngoài nhé!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây