Trịnh Tiên thấy khuôn mặt hắn ta biến hóa liên tục, cuối cùng biến hóa thành khuôn mặt tái nhợt. Chung quy cũng không muốn chấp nhặt cùng với người thanh niên này, vẫy vẫy tay bảo hắn ta đi.
“Chu Hạo, lần đại tu này cậu phụ trách đi.”
Ý tứ của Vương Hoa rất rõ ràng, cảm giác ông ấy thiên vị Chu Hạo. Trịnh Tiên cười lạnh một tiếng, sau đó để Chu Hạo quản lý việc đại tu lần này.
Cũng là để những người đang đỏ mắt lên vì ghen tị phải nhìn xem Chu Hạo có đủ khả năng để làm phó đội trưởng hay không.
Vương Hoa đẩy xe loạng choạng, bàn tay cố sức bám chặt vào tay lái xe đạp mà vẫn run rẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây