Còn nữa, thấy chị bán hàng, các trưởng bối muốn chị lấy hàng hoá đó hiếu kính họ một chút, thì chị làm thế nào? Hoặc ví dụ như người trong nhà lấy đồ của chị đem đi bán, rồi lại đem tiền bán được bỏ vào túi riêng của họ thì chị phải làm sao?”
Tiền Vũ: “!!!!”
Tiền Tình luôn luôn vô cùng kiên nhẫn đối với người nhà mình, cô tỉ mỉ hướng dẫn cho chị gái của mình: “Em biết chị chưa lường trước sẽ có nhiều việc rắc rối xảy ra, đó là chuyện bình thường, ai cũng không thể biết trước được. Có thể không cần phiếu mà vẫn mua được vỏ gối khăn tay, mà giá lại không chênh lệch lắm so với Cung Tiêu Xã, người mua biết ơn chị không hết. Nhưng mình làm buôn bán, không thể mang thái độ kẻ cả ban ơn, ứng xử đúng đắn nhất trong buôn bán là mối quan hệ sòng phẳng, người bán kẻ mua, tiền trao cháo múc không ai làm mất lòng ai.”
Đó là kinh nghiệm cô có được khi bán kem que, dễ dãi quá thì bị người ta trèo lên đầu ngồi, khó khăn quá thì bị người ta ghét, chuyện làm vừa lòng được tất cả mọi người là điều không thể, vì vậy chỉ cần làm hài lòng những người quan trọng đối với mình là được.
“Mình sẽ làm như vầy, chị không bán hàng ở trong thôn xóm chị ở mà đem ra phố chợ bày bán, cứ nói với người ngoài là bán giúp hàng cho em gái ruột của chị, nhớ phải nhờ anh rể đi theo phụ chị. Chờ khi nào bán xong hết, chị lấy phần hàng đã để lại cho mình, đem về thôn, một số bán giảm giá cho người ta, chỉ tính chút ít phí tổn, một số thì đem làm quà biếu tặng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây