Kết hôn được năm ngày, tinh thần của Trần Viễn rất thoải mái và dễ chịu. Tuy hắn không thể làm chuyện kia, không động vào cô vợ xinh đẹp được, nhưng hắn còn có tay mà, hắn vẫn có thể làm cho cô không xuống giường được. Cô gái xinh nhất thôn rên rỉ dưới thân hắn, tư vị đó vô cùng sảng khoái.
Đặc biệt là hôm nay, mấy người chơi mạt chược chung nghe thấy hắn cưới được Phó Lê về làm vợ, ai nấy cũng đều hâm mộ. Loại ánh mắt đó, làm cho cả người hắn như muốn bay lên.
Trần Viễn vô cùng đắc ý nghĩ, hắn men theo con đường nhỏ ven núi trở về nhà. Đợi hắn đánh mạt chược xong cũng đã trễ, tuy thắng được mấy đồng tiền, nhưng hắn đã lấy số tiền đó đến chỗ quả phụ kia ngủ, nên đành phải trở về lúc đêm khuya. Dù sao cũng chỉ có mấy kilomet, không xa lắm.
Nhưng mà, Trần Viễn không nghĩ rằng, đi đêm lắm có ngày gặp ma. Lúc hắn đến Lý Gia Ao, hắn bị người ta chụp bao bố từ phía sau, tiếng la hét còn chưa ra khỏi miệng, vô số nắm đấm đã nện xuống.
Sức lực đánh vào người hắn rất lớn, giống như muốn đánh chết hắn, Trần Viễn đau đến nỗi kêu ra tiếng, hắn còn có thể nghe được tiếng thở dốc của người nọ bên tai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây