Chỉ là bọn họ đã đi theo sau mông Lăng Nghị mà lớn lên, được anh bảo hộ dưới đôi cánh, sau khi cha mẹ qua đời thì một mình anh chăm lo cho cái gia đình này, bởi vì bệnh của Lăng Trạch, vốn dĩ anh muốn đi nơi khác tìm cha mẹ anh nhưng anh cũng từ bỏ.
Bọn họ đã sớm xem anh là anh trai máu mủ ruột thịt, bây giờ… Người nhà của Lăng Nghị tìm tới đây.
Vừa nhìn đã biết những người đó không phải là người thường, thân phận không phú cũng quý, nếu anh đi theo người thân về nhà, vậy thì bọn họ phải làm sao bây giờ?
Bọn họ sẽ thật sự thành những đứa trẻ không ai muốn.
Lăng Tuệ khóc thật thương tâm, Phó Lê nhẹ vỗ về an ủi nhóc: “Đừng sợ, dù cho Lăng Nghị đi đâu cũng sẽ không mặc kệ em và Lăng Trạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây