“Nhịn một chút, sẽ hơi nóng đấy. Lăng Nghị nói.
Ngón tay của anh mang theo ngọn lửa màu xanh lam bôi lên trên mắt cá chân của cô, Phó Lê bị nóng đến nhỏ giọng hút khí.
Thấy cô đau, trong lòng Lăng Nghị cũng không chịu nổi, nhanh chóng bôi vài lần, sau đó dập tắt ngọn lửa trong mâm rồi ngừng tay.
Chân đã rửa sạch, rượu cũng đã xoa, Lăng Nghị vẫn không nỡ buông chân Phó Lê ra, bàn tay thưởng thức ngón chân của cô, vừa dạy dỗ Phó Lê: “Lần sau đừng vì chút việc nhỏ này mà làm mình bị thương, không thì em sẽ không muốn biết kết cục khi chọc giận anh là cái gì đâu.
Phó Lê lập tức nhớ đến cái “mông nở hoa mà Lăng Tuệ nói, sợ đến rụt rụt chân của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây