Nghe được tiếng than khẽ đau của cô, Lăng Nghị nới lỏng ngón tay, trên mặt anh không ngăn được ý cười: “Anh tốt như vậy mà, sao em lại dùng từ như vậy miêu tả anh chứ?
Phó Lê không thể nào nói với anh rằng trước đây quả phụ kia mơ ước anh. Lúc đó cô không có lập trường gì, nên không thể nói gì.
Bây giờ lại nhiều thêm một người là Thúy Bình, há mồm là muốn sinh con cho anh.
Phó Lê tức giận nói: “Anh không có chỗ nào tốt, tránh ra, em phải về nhà.
Lăng Nghị đem cả đôi chân của cô ôm vào trong ngực, cười xấu xa nói: “Được rồi, em đi một bước anh xem xem.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây