Vương Trường Thuận quay đầu nhìn người tới, ông hạ gậy gỗ xuống, giơ lên một gương mặt tươi cười: “Là Lê Tử à, sao lại rảnh rỗi mà tới chỗ chú vậy?
Phó Lê đi qua nâng Chiêu Đệ té ngã trên mặt đất dậy, gương mặt lạnh lùng nói: “Cháu tới tìm Chiêu Đệ.
Vương Trường Thuận sửng sốt, gương mặt lộ vẻ do dự: “Chiêu Đệ còn phải ở nhà làm việc, chăm sóc cho em trai, có thể nó không có thời gian đi chơi với cháu được.
Phó Lê vỗ vỗ đất trên người Chiêu Đệ xuống, cô đưa khăn tay của mình qua, nhẹ giọng nói: “Không sao chứ?
Vương Chiêu Đệ rơi nước mắt lắc đầu, đôi mắt cô vì khóc mà sưng lên, trên má còn có dấu vết bị chổi đánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây