Phó Hồng càng nghĩ càng hối hận, hối hận thì lại khóc thê thảm hơn.
Hạ Lương nghe người đàn bà nhà mình khóc, hắn thầm nghĩ: Khóc đi, khóc mới biết đau như thế nào. Đợi đau đủ rồi thì sẽ ngoan ngoãn về nhà sống với hắn.
Hắn không quan tâm cô ta nữa, Hạ Lương ngồi trên càng xe, thúc lừa chạy về nhà.
Sau hai ngày đính hôn, quán thịt kho của Phó Lê đã khai trương.
Lăng Nghị nhờ người làm một cái bảng hiệu bằng gỗ, rồi tự mình khắc lên ba chữ “Quán thịt kho thật to, bên dưới góc phải bảng hiệu còn có một con dấu được khắc hình cây lê.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây