Phó Lê vừa mới cảm thấy trên môi nhiều thêm một tia lạnh lẽo lại mềm mại thì giây tiếp theo…
Ngoài cửa hàng bỗng vang lên tiếng phình phịch rất lớn, ngay sau đó cánh cửa khép hờ bị đẩy ra, động tác lớn đến mức làm ngã cái bàn trước cửa. Rèm cửa bị nhấc lên, lộ ra một thân mồ hôi xen lẫn với bùn đất của Lý Xuân Sinh, hắn thở hổn hển, dường như cũng bị tư thế thân mật của hai người làm cho kinh ngạc
Phó Lê hoảng loạn đẩy Lăng Nghị ra, mặt cô đỏ như máu.
Sao mỗi lần cô và Lăng Nghị ở trong tình cảnh xấu hổ như vậy đều bị Lý Xuân Sinh bắt gặp chứ.
Phó Lê ảo não, chợt cô nhìn thấy Lý Xuân Sinh khom lưng chống đầu gối thở hổn hển mấy cái, hắn cũng không trêu chọc bọn họ đang làm gì ở đây, mà chỉ lớn giọng nói: “Lê Tử, Phó Dụ giết người rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây