Phó Dụ nhìn em gái hai của mình, hắn lại nhớ đến mấy câu của Diêu quả phụ về người đàn ông này, ý vị sâu xa cười một cái: “Lê Tử à, em nắm chặt người kia một chút, đừng để vịt đến miệng rồi còn bay đi mất.
Dựa vào nhan sắc này của Phó Đào, để tên kia mê luyến nó mà cưới nó vào cửa, ngẫm lại thì cũng hơi khó đây!
Phó Dụ thầm thở dài một tiếng, sau đó lại buồn rầu… Không biết Diêu quả phụ có gì lẩn quẩn trong lòng mà muốn ở chung với người đàn ông vô dụng như Trần Viễn đến vậy, nhà tên kia không có tiền mà hắn ta cũng chẳng ra gì, gả cho hắn ta làm gì chứ!
Chẳng qua, hắn cũng không tin sau khi kết hôn Diêu quả phụ sẽ chịu được vắng vẻ, không chừng chưa đến hai ngày đỉnh đầu Trần Viễn đã là một màu xanh mướt, đến lúc đó hắn có thể đi làm chút chuyện sung sướng, chơi vợ của người khác và chơi một quả phụ, tư vị nhất định không giống nhau!
Phó Dụ cười cười, sau đó hắn hớn hở đi vào nhà ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây