Anh thuận thế nâng mông cô, cười lớn rồi chạy nhanh trong rừng cây, lúc thì chạy lên núi, lúc thì chạy xuống núi, chim chóc trong rừng cây bị anh dọa cho ào ào bay lên từng đám một.
Phó Lê khẽ cười, cô ôm cổ Lăng Nghị, nhìn anh chạy lung tung.
Một lúc sau Lăng Nghị mới dừng lại, anh hơi ngửa đầu nhìn Phó Lê, tươi cười rực rỡ: “Lê Tử…
Phó Lê: “Vâng…
Lăng Nghị lại kêu cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây