Cô cắn môi, nhỏ giọng giải thích: “Em chỉ là muốn giúp anh nên mới… Nếu cô không làm như vậy, con heo rừng kia xông tới làm anh bị thương thì sao?
Hơn nữa, sức cô cũng lớn, con heo kia… Không phải cô không sợ, cô vẫn có chút sợ nó. Ánh mắt con heo rừng hung ác, nhìn chằm chằm cô giống như đồ ăn mà thèm nhỏ dãi, thiếu chút nữa nước miếng chảy lên tay cô, mùi vị hôi thối và kinh tởm.
Lăng Nghị nghe cô nói như vậy, trên mặt cô còn hiện lên vẻ sợ hãi, trong lòng liền mềm đến rối tinh rối mù, anh đưa cánh tay ra kéo người vào lòng, giọng điệu trầm thấp: “Lần sau đừng liều lĩnh như vậy nữa, anh không cần em bảo vệ. Em mà bị thương, anh sẽ đau lòng đến chết.
Phó Lê ngửi được mùi hương tươi mát trên người Lăng Nghị, cô đỏ mặt đáp: “Được. Cùng lắm thì lần sau cô không để mình bị thương là được rồi.
Lăng Nghị ôm Phó Lê một lúc bỗng thở mạnh một hơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây