Lúc này, trải qua một phen sợ hãi như vậy và được Lục Thủ Nghiêm cứu, đương nhiên anh ta không nói được lời nào, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Bên này Lục Thủ Nghiêm ỉu xìu chạy đi, Lục Thủ Nghiêm ngước mắt lên, ánh mắt lại dừng trên người Sơ Vãn.
Ánh mắt anh sắc bén, như đèn pha rọi đến.
Vẻ mặt Sơ Vãn vô tội, cần thận ngước mắt lên, thấp giọng gọi: “Chú bảy?
Lục Thủ nghiễm thân hình cao thẳng, đôi bờ vai rộng lớn, trên người anh mặc một bộ đò màu xanh của lính Bắc Kinh nghiêm nghị, anh cao hơn mấy đứa cháu trai của mình cả cái đầu. Lúc này khi đứng cạnh giếng, anh ước chừng còn cao hơn Sơ Vãn cả cái đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây