Sơ Vãn nhướng mày, cười: “Được, chuyện này em không lo nữa, toàn quyền giao cho anh, em sẽ chờ xem.”
Khi hai người ra ngoài, ngồi trên xe ngựa rất cao, ngồi ở phía trên, có thể thấy toàn cảnh thành phố, cũng có thể thấy đường bờ biển mênh mông, thấy cánh tay ro bot đang bận rộn ở bến cảnh cách đó không xa.
Lúc này gió biển phả vào mặt, trong gió tựa hồ như mang theo sự tươi mát của biển cả.
Sơ Vãn nghiêng đầu, chỉ thấy một lọn tóc của cô vừa khéo bị gió thổi bay đến bên môi anh, nhẹ nhàng rung rinh như vậy.
Cô mím môi cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây