Sơ Vãn cũng lười để ý đến họ, mặc kệ bọn họ, nếu không cảm thấy mất mặt thì các anh cứ việc làm!
Đang ăn sơn tra cuộn, Lục Kiến Thời vô tình nhúc nhích chân rồi cảm thấy đau ở bắp chân, anh ta xắn ống quần lên, Lục Kiến Chiêu và Lục Kiến Huy nhìn thấy chỗ xương đùi của anh ta bị bầm xanh.
Lục Kiến Huy nhíu mày: “Không sao chứ?
Lục Kiến Chiêu cười nhạt: “Không có bản lĩnh thì đừng đánh nhau, ra vẻ anh hùng hảo hán làm gì! Tên họ Tô gì đó chỉ là một tên trí thức mặt trắng, vậy mà em cũng không đánh lại anh ta, nhìn bộ dạng ngu ngốc của em kìa!
Lục Kiến Thời lập tức khó chịu: “Anh đi đánh thử xem? Dù người ta có là trí thức đi nữa thì người ta cũng sống và làm việc ở nông thôn, anh có thể so sánh được sao? Em có ngu ngốc đi nữa thì em cũng đánh rồi, anh có đánh không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây