Sơ Vãn là người Trung Quốc, tự nhiên rất thu hút ánh mắt người khác, cô đi vào phòng đấu giá, không ít người chú ý tới, tò mò nhìn qua, cũng có người nhận ra cô là khách mời của Quốc Vương, vậy là đi tới chào hỏi cô, cũng khen ngợi cô rất có mắt nhìn, thậm chí có người hỏi bí quyết giám định bảo vật của cô.
Sơ Vãn thấy tình cảnh này, thầm nghĩ không ổn, cô chỉ muốn mua món đồ mà thần không biết quỷ không hay, bây giờ bị mọi người chú ý như thế, cô quay đầu giơ bảng, đây chẳng phải là cả hội trường thấy rõ sao? Vậy cô còn mua thế nào được?
Sơ Vãn kêu khổ trong lòng, hôm qua cô mới nhặt được món hời lớn, cảm giác hôm nay sẽ phải chảy nhiều máu.
Cố tình muốn từ bỏ, nhưng ngẫm lại vẫn không đành lòng lắm, dù sao cũng là một con dấu rất hiếm gặp, chắc là duy nhất, bất kể nói thế nào, vị Sài Kim Hoa này cũng có một chỗ cắm dùi trong lịch sử cận đại Trung Quốc, cô vẫn muốn mua nó.
Lúc này phiên đấu giá bắt đầu, cô tùy ý nhìn xem như thế, cũng sẽ tùy ý giơ bảng, không phải thứ gì rất tốt, chỉ là đồ sứ bình thường của nhà Thanh mà thôi, giơ bảng kiểu có cũng được mà không có cũng được, đôi khi có thể đấu giá được, đôi khi không thể, nhưng giá đều ở hai ba mươi nghìn krona Thụy Điển, một đô la khoảng gần bốn krona Thụy Điển, nói cách khác khoảng bảy nghìn đô la, đồ như vậy cô vẫn mua được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây