“Tôi nhớ hôm nọ tôi có đọc được một quyển sách viết rằng một người Hà Lan đã phát hiện ra được một con tàu kho báu chìm lặng ở Nam Hải, nơi tàu Trung Quốc bị đánh chìm bởi một cuộc tấn công của hải tặc. Bọn họ vớt con tàu đó lên và phát hiện trong đó có cả hàng trăm nghìn đồ sứ của Khang Hi.
Lục Kiến Huy nhíu mày: “Bọn họ phát hiện ra, vậy sau đó thì sao? Đó là đồ sứ của Trung Quốc chúng ta phải không?
Sơ Vãn: “Người này cực kỳ điên rồ, bởi vì trên con tàu kia có quá nhiều đồ sứ nên anh ta mới cho rằng cái gì càng hiếm thì càng đắt. Vì để nâng giá cả bán đấu giá đồ sứ mà anh ta chỉ để lại hơn hai trăm nghìn chiếc còn hơn sáu bảy trăm nghìn chiếc còn lại đều điên cuồng đập vỡ. Lúc sau anh ta bán những món đồ sứ này với giá trên trời và cũng đã phát tài.
Lục Kiến Huy nghe thấy mà trừng thẳng mắt: “Đúng là quá đáng, đây là sách gì vậy. Chúng ta không có cách nào ngăn cản bọn họ sao?
Sơ Vãn bình tĩnh nói: “Kỹ năng không bằng người khác thì có thể làm gì được chứ? Anh cũng không cần quá xem nó là thật đâu, đây chỉ là một quyển sách mà tôi đã đọc được ở nhà bạn thôi, hàng mua ở vỉa hè ấy mà, chắc chỉ nói bừa viết chơi chơi thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây