Mộng Cẩm thấy Hi Đồng khóc thì cũng khóc theo, hai đứa bé càng khóc lại càng thấy buồn, những giọt nước trong đôi mắt chảy xuống khuôn mặt, đáng thương biết nhường nào.
Sơ Vãn rất đau lòng, không thể không dỗ dành mấy câu, Lục Thủ Nghiễm vừa bế vừa dỗ, hứa hẹn đủ thứ, nào là đến sân chơi Thạch Cảnh Sơn, nào là mua kẹo đường nổ, nào là mua ngựa gỗ đồ chơi, nói chung là cái gì không nên đồng ý thì anh đồng ý tất, làm Sơ Vãn thấy bất ngờ không thôi.
Ở trước mặt hai đứa con anh chẳng có quy tắc gì cả.
Cũng may cuối cùng hai đứa bé cũng nín khóc mỉm cười, Sơ Vãn thấy vậy thì an lòng hơn, cô chuẩn bị đi đăng ký, nhưng trước khi đi vẫn không quên thì thầm bên tai Lục Thủ Nghiễm: “Cuối cùng em cũng hiểu.”
Lục Thủ Nghiêm: “Hiểu cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây