Sơ Vãn rất hài lòng với bữa ăn của mình bèn cười nói: “Không có gì.”
Lục Thủ Nghiễm: “Nhìn ánh mắt của em chắc chắn là có ý đồ xấu, có phải em muốn chọc cho bọn trẻ khóc không?”
Sơ Vãn: “Đâu có đâu! Nghe cái gì mà nghe, con em sinh đó!”
Lục Thủ Nghiễm thấy hai má cô đều phồng lên thì rất không hài lòng, trên môi cô vẫn còn dính vài hạt gạo.
Anh khàn khàn bật cười rồi khẽ cúi đầu xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây