Ý của giáo sư Nghiêm Cẩn là đương nhiên những bảo bối này không thể hời cho người nước ngoài, phải nhanh chóng nghĩ cách.
Sơ Vãn nghe xong, trong lòng cô hiểu rõ, mình trực tiếp nói kết quả cho bà ta biết, bà ta không thể nào chấp nhận đâu, chắc chắn phải thất bại một đợt mới nói.
Không chấp nhận thất bại, sự việc về sau cũng không thể nào đẩy tiếp, khá nhiều chuyện trong lịch sử chính là một mối quan hệ biện chứng.
Đợi hai vị giáo sư rời khỏi, dễ nhận thấy Lục Thủ Nghiễm đã nhìn ra được Sơ Vãn không lạc quan, bèn nói: “Nếu muốn làm chuyện này, vẫn phải cục di vật văn hóa ra mặt, cục di vật văn hóa nhận thức được tính nghiêm trọng, mới đồng ý bỏ vàng bạc thật vào.”
Sơ Vãn không ngờ anh lại nghĩ y hệt mình: “… Đúng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây