Sơ Vãn nói: “Tất nhiên không chỉ em, anh Thiết Sinh làm hết không ít, thím Hoàng cũng có giúp đỡ, thật ra cũng không có gì, chỉ là rửa sạch xong chồng lên.”
Cô nói tới việc này có phần hào hứng: “Em suy nghĩ, có thể mời một nhà nghệ thuật, xếp những mảnh vỡ gốm này thành bức tranh khổng lồ, nhất định có ý nghĩa lắm.”
Sau này nếu cô thành lập một viện bảo tàng tư nhân, vậy thì bức tranh được làm từ những mảnh vỡ gốm này nhất định sẽ đặt ở vị trí nổi bật nhất.
Lục Thủ Nghiễm mỉm cười: “Rất đẹp.”
Anh cẩn thận bước vào phòng, dùng tay nhẹ nhàng vuốt một mảnh sứ trong số đó, đó là một mảnh vỡ hình thoi khác thường, sứ thanh hoa, có vẽ một đầu người đội nón có đá ngọc trên đó, thoạt nhìn bên cạnh tay người đó có một con dơi, dường như kế bên còn có lá thông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây