“Chuyển dời?” Dễ nhận thấy lời nói này hơi đột ngột, ngay cả ông nội Lục cũng không ngờ tới.
“Đúng.” Lục Thủ Nghiễm gật đầu: “Vẫn chưa quyết định xong xuôi, cho nên cũng nói không chừng, nhưng người trong nhà, con suy nghĩ sợ rằng mọi người lo lắng, nêu sơ trước.”
Sơ Vãn nghe vậy, thật ra đại khái đoán được, có lẽ anh sắp thăng chức rồi, trước kia anh làm ở huyện Thạch Nguyên vốn vô cùng xuất sắc, lúc này thi công đê đập của thành phố Tấn Đông cũng cơ bản gần kề giai đoạn cuối, lại cộng thêm chuyện hợp tác trinh sát dầu mỏ biển cả, chắc anh sắp chuyển về Bắc Kinh để giao phó trọng trách, điều này cơ bản rất giống tuyến đường kiếp trước của anh.
Hiện giờ anh đã hai mươi chín tuổi, qua Tết khoảng chừng ba mươi tuổi, kiếp trước cũng là vào quãng thời gian này, anh đón lấy bước quan trọng nhất trong đời người.
Ánh mắt của mọi người đều đang nhìn Lục Thủ Nghiễm, Lục Thủ Nghiễm không lộ dấu vết đưa mắt liếc nhìn Sơ Vãn bên cạnh, dễ nhận thấy trong mắt anh trở nên dịu dàng, sau đó mới nói: “Đến lúc đó thì ở lại Bắc Kinh rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây