Sơ Vãn khẽ động lòng, cứ như vậy nhìn anh.
Ở giữa ánh mắt anh như thế, thần sắc mờ mịt, bên trong cất giấu những điều mà cô không thể hiểu được.
Lục Thủ Nghiễm lại cúi đầu xuống, thân thể cường tráng cùng khuôn mặt nhẹ nhàng chạm vào gò má mềm mại của cô, sau đó trầm thấp nói: “Trong lòng của anh rất bá đạo, có tính chiếm hữu rất mạnh, hy vọng em chỉ thuộc về một mình anh, không vọng em nhìn thêm nhiều người khác.”
Lúc nói những lời này, anh đưa cánh tay ra, nhanh chóng ôm lấy cô: “Có thể anh suy nghĩ lung tung, em vĩnh viễn ở trong ngực anh, ngoại trừ anh, em sẽ không nhìn thấy bất cứ ai nữa.”
Những cảm xúc nồng đậm thông qua những lời nói này của anh tuôn ra, Sơ Vãn chỉ cảm thấy những lời kia giống như một dòng lũ lớn, cẩn thận mà bao lấy lòng của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây