Lục Thủ Nghiễm: “Nói sau khi tạo hóa sinh ra một người đàn ông, sợ người đàn ông quá cô đơn, cho nên thừa dịp người đàn ông đang ngủ say, rút đi một chiếc xương sườn từ trên người anh, chiếc xương sườn này đã biến thành người phụ nữ.”
Sơ Vãn chôn ở trong người anh, ngước mắt nhìn anh, cảm nhận hơi thở nhẹ nhàng của anh, thấp giọng nói: “Cho nên em là xương sườn của anh.”
Lục Thủ Nghiễm nói: “Đúng vậy, Vãn Vãn là xương sườn của anh, là bộ phận mà cơ thể anh không thể thiếu được, chỉ khi có Vãn Vãn ở trong ngực anh thì anh mới cảm nhận được sự hoàn chỉnh.”
Nói đến chuyện này, đôi mắt anh lại nhìn ra chỗ hư không ở phía xa xa, thấp giọng nói: “Có thể là đời trước, Vãn Vãn chính là người thân nhất của anhm là một bộ phân của thân thể anh.”
Thời điểm nói lời này, chính anh cũng ý thức được, kỳ thực ban đâu anh không có khát vọng nam nữ với Vãn Vãn, dù sao thời điểm nhận biết cô thì cô còn rất nhỏ, anh cũng không hiểu cái gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây