Sau khi mua về trong tay thì cô tinh tế vuốt ve một lần, đúng là đồ thượng đẳng, cô không muốn bán món đồ này để kiếm tiền mà muốn giữ lại để tự mình thưởng thức.
Sau đó, Sơ Vãn còn mua một viên ngọc vẹt cổ, là một thanh ngọc, có màu đậm, có hình dáng vẹt đang dang cánh bay, dùng âm tuyến khắc đuôi cánh, nhìn vừa vặn, rất có thần vận.
Nghe nói con vẹt là vật tổ của nhà Thương, kiểu dáng chắc là từ cuối đời nhà Thương, trừ đồ gốm sứ ra, Sơ Vãn thích sưu tầm đồ ngọc nhất, nhìn thấy cái này thì cảm thấy rất vui.
Thật ra bình thường cô không mua ngọc ở những khu chợ đêm như vậy, tránh khỏi việc nhìn không thấu, nhưng mà dựa vào đôi mắt vừa nhìn qua là thấy ngay này thì muốn làm giả cũng khó khăn, hơn nữa đối phương cũng chỉ bán với giá năm tệ, cô cũng không có quá cò kè mặc cả, lưu loát mua.
Cô cứ như vậy tiếp tục đi lên phía trước, đã nghe thấy ở phía trước có hai người đang nhỏ giọng lẩm bẩm, bình thường ở những nơi như vậy thì mọi người sẽ không nói gì, người nào nhìn trúng món đồ gì thì sẽ mua, khi mặc cả, họ đều dùng tay ra hiệu, loại quy tắc này dường như giống nhau ở mọi nơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây