Lục Thủ Nghiễm nghe, vội nói: “Vãn Vãn, khi đó em còn nhỏ, có rất nhiều chuyện mà em không thể tự xử lý được, em làm thế nào cũng đúng. Có đôi khi anh không vui, nhưng thật ra anh không giận em thật, bất kể như thế nào thì anh cũng sẽ không trách em.”
Sơ Vãn khẽ thở dài: “Em đã sớm trưởng thành, khi còn bé có rất nhiều chuyện em không nghĩ tới, nhưng mà bây giờ suy nghĩ một chút, thật sự đúng là có một số chuyện em làm đã khiến cho anh buồn.”
Cũng có thể là do cô cố ý, cố ý làm như vậy.
Lục Thủ Nghiễm ôm vợ mình ở trong ngực thật chặt, dùng cằm đặt ở trên đầu cô, đồng thời không nói chuyện.
Sơ Vãn cũng không lên tiếng, dán chặt lấy anh, cảm nhận được nhiệt độ của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây