Danh xưng kia, nó sẽ khiến cho cô nhớ kỹ một chút về những điều cấm kỵ.
Cô đã xấu hổ đứng lên: “Nếu anh mà còn cứ bắt nạt em như vậy thì em sẽ về Bắc Kinh!”
Lục Thủ Nghiễm Nhìn cô thật buồn bực thì không tiếp tục trêu đùa nữa, mà nhanh chóng ôm lấy cô nói: “Ngoan, đừng buồn, anh có chút mệt mỏi, chúng ta ngủ sớm một chút.”
Sơ Vãn nghe được, đau lòng anh bị thương, lúc này mới nhẹ nhàng “Ừ” Một tiếng.
Thế là Lục Thủ Nghiễm đã ôm cô, cũng không gấp gáp đi ngủ, ngược lại là nói hết chuyện này đến chuyện khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây