Cô để Lục Kiến Thần hỗ trợ cầm đồ: “Tôi sẽ không, nhưng mà nhìn cái này cũng không tệ, có thể mang về làm đồ kỷ niệm.”
Lục Kiến Thần nhăn mày: “Vãn Vãn, cô muốn mang cái này về thì rất phiền phức, còn phải vượt hải quan.”
Sơ Vãn: “Mua thôi, cùng lắm thì để lại chỗ hải quan.”
Lục Kiến Thần nghĩ nghĩ: “Cũng không sao cả, bây giờ đối với cô hơn 100 USD cũng không tính là gì.”
Sơ Vãn cứ trải qua hai ba ngày như vậy, đi dạo ở chợ bán đồ cũ, đi dạo một ngày cũng không mua thêm được cái gì cho nến dứt khoát rời khỏi thành phố Palmolive.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây