Sơ Vãn: “Đúng chứ, tôi cũng cảm thấy, cho bọn họ mở mang tầm mắt, chúng ta không phải không đủ xuất sắc, mà là tuyên truyền không đúng chỗ, hoặc bọn họ chưa từng nghĩ dẫn theo chúng ta chơi chung.”
Lục Kiến Thần nhếch mày, nở nụ cười: “Có lý, có lý quá.”
Sơ Vãn vừa bước đi, giơ cổ tay lên nhìn sơ thời gian: “Không sớm rồi, chúng ta đi ăn cơm, sau đó anh dẫn tôi ghé sang buổi bán đấu giá tư nhân.”
Lục Kiến Thần: “Hôm qua tôi tìm người thăm dò hết hồi lâu, cũng có một ít manh mối, nhưng cần phải tìm hiểu thêm.”
Sơ Vãn: “Không cần nữa, tôi đã dò la được rồi, anh dẫn tôi tới đó là được, tôi đưa địa chỉ cho anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây