Quả thật người ta không nói đây là ngọc, người ta chỉ nói đây là bài vô sự, nói là ở trong hoàng cung, nhưng đồ trong hoàng cung chưa chắc đã là ngọc, người ta cũng chưa hề nhắc đến!
Ông cụ kia cười nhìn hai người: "Cô muốn ở chỗ tôi kiểm lậu* hay là thế nào? Bản thân không nhìn kỹ, còn trách ai! Nếu cô kiểm được lâu thì còn quay lại tìm tôi tính sổ à? Mua sai rồi thì tự trách mình mắt bị mù, tìm góc tường không có ai mà xem lại mắt đi! Đừng làm mất mặt ở nơi này của tôi!"
*Kiểm lậu: tiếng lóng trong giới đồ cổ, chỉ hành động dùng giá tiền rất rẻ để mua được đổ cổ đáng giá và người bán thường không biết rõ giá trị của món đồ đó; người mua có thể bán đi với giá trị thực sự, qua đó một bước trở nên giàu có.
Tô Hồng Yến bị nói cho không phản bác được, mặt đỏ tới mang tai.
Nếu đổi lại là người khác, có lẽ đã muốn khóc rống một phen, nhưng cô ta cũng đã từng gặp phải ở chỗ ba cô ta, biết được quy tắc trong đó, chính cô ta không nhìn rõ thì trách ai, người ta cũng không cố ý lừa gạt cô ta, người ta chỉ là không nói rõ, cũng chỉ tự trách mình không có mắt nhìn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây