Mỗi hội báo buổi tối đều rất dài dòng rườm rà, bên trong liên quan đến một số điểm tranh chấp rất cụ thể, lúc bắt đầu học sinh lớp đào tạo cũng đến nghe, nhưng sau đó mọi người dần ý thức được, công việc khảo cổ này dài đằng đẵng mà vụn vặt, thậm chí thời gian dài đến mấy năm cũng công cốc hoặc được tính là điều tra dự bị, rất khó để được hồi đáp lại.
Mà cũng không liên quan đến mình, hoặc nói những điều này không liên quan đến công việc kế tiếp của bản thân, nên họ cũng không nghe nữa.
Tuy nhiên Sơ Vãn lại cảm thấy rất hứng thú, gần như tối nào cô cũng ở tới cuối, còn sẽ ghi chép đơn giản một số thứ về hội nghị.
Thậm chí sau khi quay về vào khuya, cô còn cầm đèn pin tiến hành sửa chữa lại ghi chép của mình.
Thấy mầm biết cây [1] , cô từ những điểm tranh luận nhỏ của người khác, từ từ hiểu được khái niệm khác biệt của Trung Nhật, thậm chí những điều khác biệt này còn không thể nói đúng hay sai, có thể là xuất phát điểm khác nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây