Hạ Thành Hòe đột nhiên nói: “Nếu như cảm thấy khối ngọc bội này có thể bán được, thì có giữ lại cho mình đúng không?”
Lão Mạc gật đầu: “Đúng vậy, thế mới gọi là đánh cược! Giữ lại hay tiếp tục đánh cược là tùy người.”
Mọi người vừa nghe, vội vàng gật đầu: “Nhỡ đâu đánh cược thua thì chắc chắn sẽ hối hận chết mất!”
Lão Mạc cười nói: “Muốn đánh cược thì phải nhận thua, chơi như vậy mới thú vị, nhưng bình thường ta không dám, đánh cược không nổi.”
Khi đang nói chuyện, mọi người thấy cửa sổ bên kia đã được mở ra, mọi người đều tò mò nhìn vào, ngay cả Lão Mạc cũng vươn cổ ra nhìn chằm chằm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây