Người đàn ông này xuất chúng như thế, cho nên ở phương diện nào anh cũng có thiên phú mà không ai có được, lúc hôn môi cô, anh cũng phát huy cái thiên phú này rất nhuần nhuyễn.
Một lúc lâu sau, Sơ Vãn không còn sức lực yếu ớt dựa vào vai anh, hai mắt đã mơ hồ..
Lục Thủ Nghiễm ôm lấy cô, bàn tay lớn đặt ở sau lưng cô vỗ nhẹ, giống như đang dỗ một đứa trẻ bị bắt nạt.
“Tắm rửa một chút chứ?” Anh nhỏ giọng mở lời đề nghị ở bên tai cô.
Sơ Vãn nằm bò trên vai anh, cái miệng nhỏ thở gấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây