Mùi khói xốc lên, Sơ Vãn liếc nhìn anh ta và nói: “Vậy chúng tôi chọn đây.”
Tôn nhị gia: “Chọn đi! Chọn xong rồi, còn lại là của tôi, chỉ cần xấp xỉ, năm của ai tốt hơn, của ai kém hơn một chút, cũng không quá quan trọng, dù sao cũng có mấy chục cái, nợ này chúng ta cũng không tính ra được, cô nói xem có đúng không?”
Sơ Vãn gật đầu: “Có lý.”
Chọn đồ sứ đương nhiên là một công việc tốn nhiều công sức, một trăm hai mươi món đồ sứ, cho dù có là người trong nghề như Sơ Vãn, cũng không thể đảm bảo rằng sẽ không bỏ sót nó trong nháy mắt, chọn một cái, nhanh thì một phút, chậm thì mất hai ba phút, nếu hai người chọn thì trung bình sẽ mất hơn một giờ.
Tôn nhị gia đang khoanh chân ngồi một bên hút thuốc, thỉnh thoảng liếc qua một cái, cười nói: “Sơ Vãn, cô cứ chọn đi, tôi ra ngoài đi dạo một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây