Trong trận ầm ĩ như vậy, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, Lục Thủ Nghiễm bước vào.
Hiển nhiên là anh vội vàng trở về, cổ áo khoác dựng đứng che đi nửa chiếc cằm của anh. Trên người anh còn lưu lại hỏi lạnh bên ngoài.
Vừa đi vào, ánh mắt của anh đã khóa chặt lại trên người Sơ Vãn: “Về rồi à?
Phùng Lộ Hi bên cạnh vội nói: “Tự cô ta trở về đấy, chắc do đi nhầm rạp hát. Hai người họ tôi đi tìm anh, anh đi tìm tôi nên không thấy nhau, Vãn Vãn tự ngồi xe điện về nhưng lại bị sai trạm.
Lục Thủ Nghiễm thu hồi tầm mắt, không lạnh không nhạt nói: “Không sao là được rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây