Người đàn ông như thế, chẳng sợ anh chỉ mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn cũ, anh cũng có thể tản ra hơi thở quý phái hạng nhất, đây là vấn đề liên quan tới nhân cách con người.
Vì thế, cô kể lại kỹ càng chuyện cho anh nghe, cơ hội về một đám đồ sứ Bác Cổ Trai, lò nung trấn Cảnh Đức, cùng với ý tưởng mua nhà của mình.
Cuối cùng cô nói: “Vì không muốn quá nổi bật, tiếp đây em cũng không định bán cái gì, hai mươi lăm vạn trong tay cần phải sử dụng hợp lý, không thể lãng phí quá, một đám đồ sứ Bác Cổ Trai kia, em muốn, nhất định phải có được. Nếu lò nung củi thật sự bán được, thì sắp tới sẽ cần phải chi tiền lương và tiền khí đốt, hồi vốn cũng không đơn giản, nhưng chuyện này đối với em rất quan trọng, chẳng sợ tới đây phải chi ra nhiều tiền, em cũng muốn làm.”
Vẻ mặt của Lục Thủ Nghiễm trở nên nghiêm túc, cẩn thận hỏi rất nhiều vấn đề, ví dụ như sự khác nhau giữa lò nung củi và lò đốt than đá, tình huống của trấn Cảnh Đức, đồ sứ làm phỏng cao cấp.
Sơ Vãn có cảm giác, tuy rằng anh không hiểu về đồ sứ, cũng không hiểu về nung, nhưng mấy vấn đề anh hỏi vừa hay lại chạm vào điểm mấu chốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây