Ở bên nhau lâu như vậy, cô hiểu tính tình của người đàn ông này, nếu như cô không nói, anh nhất định sẽ không tuỳ ý bỏ qua cho cô.
Vì vậy cô cũng như mong muốn của anh, giơ tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cái cằm góc cạnh của anh, nói: “Bây giờ anh có thể nói, anh muốn em làm cái gì?”
Lục Thủ Nghiễm cụp mắt, quấn quýt với ánh mắt của cô, anh chầm chậm hỏi cô: “Em thực sự có thể?”
Sơ Vãn: “Ừ.”
Ánh mắt Lục Thủ Nghiễm dừng lại trên môi cô, đôi môi ướt át giống như cánh hoa đỏ mọng bị nước mưa làm ướt, nhẹ nhàng khép mở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây