Sơ Vãn nghe vậy, cười nói: “Làm khó anh rồi.”
Nhiếp Nam Khuê lắc đầu: “Thôi, đừng nhắc mấy lời này nữa.”
Hai người lúc này trò chuyện, Nhiếp Nam Khuê định hai ngày nữa sẽ trở về: “Tôi đến cũng một khoảng thời gian rồi, cũng nên quay về thôi, tôi đến Hùng Huyện một chuyến lấy đồ trước, tôi đoán là một khoảng thời gian nữa cô sẽ chưa rời đi đúng không?”
Sơ Vãn gật đầu: “Đúng vậy, tôi tính theo giáo sư của mình tham gia vào công việc khai quật ở đây. Tôi đoán sẽ mất một hoặc hai tháng, chẳng bao lâu sẽ vào mùa đông rồi, mấy món đồ của tôi bên đó phiền anh giúp tôi đem về trước, đợi sau khi tôi trở lại Bắc Kinh rồi sẽ đi tìm anh.”
Ngay sau đó buổi trưa hai người họ cùng nhau ăn cơm, ngồi xuống trò chuyện vui vẻ một hồi, trong khi trò chuyện như vậy, chủ đề lại không biết vô tình hay cố ý mà chuyển sang Lục Thời Nghiễm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây