Giọng nói trầm thấp, trong đêm mưa ẩm ướt này, xen lẫn sự ấm áp cùng quen thuộc.
Cô vội vàng phanh lại, vui mừng hét to: “Sao anh lại đến đây.”
Lục Thủ Nghiễm xoải bước tiến đến, trong tay cầm áo mưa trực tiếp đưa vào tay Sơ Vãn, giúp cô ấy thắt lại chiếc khăn quàng cổ, quấn đến chặt chẽ kín đáo, sau đó nói: “Anh lái xe, em ngồi phía sau đi.”
Vừa nói, anh vừa cầm chiếc ô từ tay cô, cất đi: “Như thế này căn bản không có cách nào để mở ô, em mặc áo mưa đi.”
Anh cất đi chiếc ô ướt, Chiếc ô đó vẫn nhỏ giọt, trực tiếp treo trên ghi - đông xe: “Được rồi, lên xe, em ngồi đằng sau nên ôm anh vào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây