Một lúc lâu sau, cuối cùng cô cũng mở miệng hỏi: “Nếu em gả cho Kiến Thời, qua mười tám năm vẫn không ly hôn thì sao?”
Lục Thủ Nghiễm cúi đầu nhìn người phụ nữ ở trong ngực mình, đôi mắt đen của anh tràn ra cảm xúc.
Anh hơi nghiêng đầu và thì thầm điều gì đó vào tai cô, vẫn không có cảm xúc gì, nhưng lại rất chắc chắn, giống như tất cả đều nằm trong quyền kiểm soát của Lục Thủ Nghiễm.
Sơ Vãn nghe vậy thì suy nghĩ trong đầu cô dừng lại, cô ngây người nhìn anh.
Ngoài cửa sổ, ánh hoàng hôn của buổi chiều tà phủ kín bầu trời, dãy núi Tần Lĩnh tám trăm dặm uốn lượn, cô nhìn người đàn ông trước mặt, như mang theo cảm xúc của cả kiếp này và kiếp trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây