Lục Thủ Nghiễm nhìn quả dưa hấu làm từ ngọc lục bảo kia một lúc rồi mới đứng dậy.
Một lúc sau, anh dùng tay gõ mặt bàn, không để ý chút nào, bình tĩnh nói: “Đây là cái gì? Ngọc lục bảo? Ngọc? Tôi nhớ là mấy năm trước tôi có đi thăm một nhà máy thủy tinh, đã từng nhìn thấy một loại giống như này, nghe nói là sản phẩm mới được sản xuất của phòng nghiên cứu, viên ngọc này rất giống loại thủy tinh đó.”
Sơ Vãn nghe anh nói như vậy thì suýt nữa bật cười.
Anh đúng là có thiên phú!
Cô đúng là rất cần một người đàn ông như anh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây