“Một vạn này với một sân viện, chị nghĩ là đủ rồi!” Đình Thái Lệ rất phấn khích: “Dù sao thì sau này có chuyện gì cũng không cần lo lắng, em ấy có chỗ ở và tiền rồi.”
Sơ Vãn nhắc nhở: “Em sợ sau này người kia quay lại tìm rồi phát hiện ra bí mật.”
Đinh Thải Lệ: “Ừ, chị cũng nghĩ vậy, nên định bảo em gái bán sân đó đi. Chị sẽ giới thiệu cho em ấy một công việc, để em ấy được chuyển đến nơi khác. Em ấy nhận tiền và đi nơi khác làm việc, để người kia không tìm thấy con bé, nhưng tên đàn ông thối kia lại đến tìm chị, chị cứ để anh ta tới, ai sợ anh ta chứ!”
Sơ Vãn cũng cười khi nghe điều đó, kết quả này của Đình Thái Hồng cũng không tệ.
Đương nhiên cô ấy rất biết ơn Sơ Vãn, cô ấy vui mừng khôn xiết, cảm ơn rối rít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây