Sơ Vãn nhìn anh, thở dài: “Dạo gần đây quả thực em không nghỉ ngơi tốt, trong lòng cũng rất khó chịu, cho nên gầy đi không ít. Nhưng nghỉ ngơi hai ngày, em đã thấy tốt hơn nhiều rồi, sau này muốn làm gì thì làm, anh cũng đừng cẩn thận dè dặt như thế, em cũng đâu mong manh dễ vỡ như thế.”
Cô cảm thấy anh cẩn thận quá mức, ở căn nhà cũ cô có thể cảm nhận được, ánh mắt mấy người cháu dâu khi nhìn cô đều rất dè dặt, chỉ sợ đụng vào chỗ nào của cô, khiến cô không thoải mái.
Lục Thủ Nghiễm vẫn kiên trì nói: “Người ta muốn ly hôn, rất dễ xảy ra tranh chấp. Em đi cùng qua đó để nhìn, lỡ đâu bọn họ cãi nhau, đến lúc đó người gặp chuyện là em, chẳng phải rất oan uổng sao? Anh đi cùng em, tốt xấu gì cũng yên tâm hơn.”
Sơ Vãn suy nghĩ một lúc, thấy cũng có lý: “Vậy được, chúng ta cùng đi, đến lúc đó bọn em đợi anh tan làm rồi cùng đi.”
Lục Thủ Nghiễm gật đầu, nói tiếp: “Mấy hôm trước, anh đang đến đơn vị còn có người chạy đến tìm, hỏi vợ anh rất có mắt nhìn, biết nhìn cổ vật đúng không, có thể xem giúp được không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây