Lục Thủ Nghiễm cứng họng, lúc sau anh cúi đầu, có chút không có biện pháp nào mà nhìn cô: “Nhìn xem tính tình này của em, nói một hai câu lời thật lòng, liền nghĩ ra đề khó cho anh.”
Thời tiết này trên đường phố cũng không có ai, anh giơ dù, bên ngoài dù là cơn mưa thu kéo dài, dưới tán dù là anh và cô.
Sơ Vãn nghiêng đầu, có chút quật cường nói: “Cứ thích làm khó anh đó!”
Khi nói như vậy, tầm mắt của cô đột nhiên không kịp phòng ngừa mà đối diện với ánh mắt của anh.
Trong không khí ẩm ướt của trời mưa, ánh mắt sâu thẳm của anh giống như trộn lẫn sự dịu dàng khôn kể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây