Sơ Vãn sửng sốt, lúc sau lại cúi đầu, nhìn xem chiếc áo lông dê đã gấp gọn trong tay của mình, lúc sau, hình như ý thức được cái gì, lại nhìn quần áo đã xếp xong bên cạnh Lục Thủ Nghiễm.
Lại hấy mỗi một chiếc áo chiếc quần, bất kể là áo lông, áo sơmi hay là quần, đều được xếp chỉnh tề, giống như được ủi vậy.
Nhìn lại cái mà mình xếp —
Sơ Vãn giương mắt nhìn về phía Lục Thủ Nghiễm, Lục Thủ Nghiễm nhướng mày nhìn lại cô, dù bận vẫn ung dung.
Cô liền hơi đỏ mặt, sau khi đỏ mặt, liền hơi có ý bất chấp tất cả : “Em không phải là quân nhân xuất ngũ, bình thường em đều xếp như vậy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây