Giọng anh căng thẳng, còn giống như kiềm chế: “Vãn Vãn của anh sợ rồi à?”
Sơ Vãn cắn môi, trước muốn nói hay là bỏ đi, để cô chuẩn bị tinh thần cái đã. Nhưng trước đó cô đã nói quá đắc ý, bây giờ muốn rút cũng không kịp.
Lục Thủ Nghiễm ghé vào tai cô nói: “Anh làm Vãn Vãn sợ rồi đúng không?”
Sơ Vãn có chút xấu hổ, mặt đỏ như máu, môi mấp máy nhưng vẫn không muốn thừa nhận.
Lục Thủ Nghiễm biết cô xấu hổ, vì vậy anh cúi đầu, dán vào tai cô thì thầm: “Không phải lúc nãy còn muốn đùa giỡn à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây