Thật ra nội tâm Sơ Vãn cũng hơi rối rắm, nhưng cô cuối cùng vẫn chọn lí trí, thương lượng với anh: “Nếu em bảo anh dừng lại, anh có thể dừng lại thật à?”
Lục Thủ Nghiễm chắc nịch nói: “Đúng vậy.”
Sơ Vãn hỏi: “Vậy là nếu anh nói dừng lại, em cũng phải dừng lại nhỉ? Thế thì bây giờ sao anh không bảo dừng lại rồi chúng ta đi ngủ luôn đi? Ý định của anh là như thế phải không?”
Trán Lục Thủ Nghiễm hơi giật giật, anh nhìn cô với ánh mắt bất lực: “Anh sẽ không nói dừng lại, chỉ có em mới có quyền nói, được chưa?”
Sơ Vãn miễn cưỡng đồng ý: “Cũng không khác nhau là mấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây