Nói tóm lại, đoán chừng là gần đây thằng cháu trai này của anh gặp khó khăn trong sự nghiệp và tình cảm, tâm trạng không được tốt cho lắm.
Anh cũng đáp: “Kiến Thời, chú tuy rằng hơn cháu mấy tuổi, lại là trưởng bối của cháu, nhưng chú với cháu từ nhỏ đều ăn cơm cùng một nồi. Xưa nay chú đối xử với cháu như nào, trong lòng cháu cũng nên biết. Chú cũng không hy vọng chuyện này trở thành khúc mắc giữa hai chú cháu chúng ta.”
Anh nhìn vẻ u ám giữa mắt và chân mày của Lục Kiến Thời: “Nếu cháu muốn nói cái gì thì cứ nói, hai chú cháu chúng ta cởi mở nói chuyện với nhau.”
Lục Kiến Thời cười khổ một tiếng: “Chú Bảy, bây giờ cháu như đang sống trong mơ vậy, không hiểu sao lại thế. Cháu biết cháu không nên nói linh tinh, nhưng mà cháu vẫn không hiểu…”
Ánh mắt Lục Thủ Nghiễm rất lạnh nhạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây