Bên môi Lục Thủ Nghiễm nổi lên ý cười, vô cùng tự nhiên chào hỏi bọn họ, sau đó lại vội vàng đi ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, mọi người không tránh khỏi lại trêu ghẹo Sơ Vãn: “Chú ấy sợ em không được tự nhiên, chứ chú ấy ước gì được nhìn chăm chăm em mãi đó.”
Nghe thấy lời này, cảm giác trong lòng Sơ Vãn tất nhiên sẽ khác, đời trước khi cô gả cho Lục Kiến Thời, những người này đều là trưởng bối trong nhà, ai ai cũng có dáng vẻ vô cùng nghiêm túc, không ngờ rằng giờ đây lại không kiêng chay mặn, vui đùa với mình vài câu.
Quả nhiên là bối phận tăng lên...
Cảm giác này quả thật rất tuyệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây